Câu chuyện của tôi
Tôi kể bạn nghe về câu chuyện của tôi.
Yêu anh từ ngày anh còn là một giám đốc, anh hơn tôi 13 tuổi, trong mắt tôi anh là người thông minh, lịch lãm. Anh là một người giàu có và có địa vị , chính vì thế xung quanh anh có rất nhiều cô gái vây quanh, đôi khi tôi tự hỏi rằng: “anh có tình cảm với tôi không? tại sao anh không buông tha tôi khi anh không có tình cảm với tôi?
Đi cạnh tôi mà lúc nào anh cũng nói chuyện với gái tôi nhìn anh mộtcách lạnh lùng và khó chịu thì anh nói với người đầu dây bên kia “thôi nhá em, vợ anh đang ghen” hết chổ để nói . tôi hỏi “ai đó anh?”lúc thì anh nói cái con năm ngoái xin vào công ty anh thực tập, lúc thì bạn cũ ấy mà….
Từ khi yêu anh đến giờ tôi chưa bao giờ ngửa tay lấy của anh mộtnghìn,thế mà có một lần anh đang tắm tôi vô tình thấy điện thoại anh để nơi giường tôi với tay lấy chưa khóa máy tôi mở thư mục hộp thư đếnđọc được tin nhắn ” anh à đây là số tài khoản của em, anh nhớ chuyển tiền vào số này nhé”.” tôi nay anh rảnh không mình đi hát nhá”. bước từ nhà tắm ra anh vớ vội cái điện thoại đang cầm trên tay tôi, tôi không kịp phản ứng gì cả, anh hỏi sao tôi biết mật khẩu, “anh đâu khóa máy” tôi hỏi ai mà nhắn tin tình cảm vậy thì anh trả lời , bạn ấy mà,sao máy anh giứ số tài khoản lắm cô vậy, thì anh nói khách hàng ấy mà..Và tôi cũng đã rất nhiều lần đòi chia tay khi anh vẫn tính trăng hoa như thế nhưng anh phớt lờ câu nói là ” em bị gì à, đừng nói linh tinh nứa”.chấm dứt một nguyên nhân chuẩn bị gây tranh cãi.
Trong thời gian anh bị công an tạm giữ vì dính đến bọn đòi nợ thuê thì công ty anh gặp khủng hoảng , anh ra ngoài được mấy hôm anh thì công ty anh phá sán bán hết tài sản anh trở về với bàn tay trắng,tôi vẫn đi bên anh, 2 đứa chỉ im lặng và ít nhất chúng tôi không bị ai làm phiền nữa. Có phải Anh chỉ tìm đến tôi lúc anh cần và mệt mỏi?, đã có lần tôi hỏi anh “đã bao giờ anh xác định lấy em làm vợ không?” câu trả lời ngăn gọn và không còn gì để hỏi thêm “có em ạ,nhưng không phải lúc này”.các bạn biết không khi sự nghiệp anh còn thuận lợi cách đây mấy năm anh có yêu một chị và chị ấy cũng đã đi lấy chồng vì anh chưa chịucưới, đúng là anh con người lạnh lùng mà tôi từng mong ước.
Tôi yêu anh vì anh làm tôi tin ở anh, không làm tôi mệt mỏi khi anh ở bên cả khi anh đang đau đầu với khoản nợ khổng lồ ấy, hay khi người ta không thanh toán tiền dự án cho anh,hay cả khi công ty anh phá sán anh chỉ nói” anh muốn yên tịnh em đừng làm phiền , anh xin lỗi”. anh luôn giữ gánh nặng cho riêng mình. đôi lúc anh hay nhõng nhéo một cách vô cớ mà những người xunh quanh anh chưa từng thấy anh như thế, hay lúc tôi tựa vào cửa kính xe ngủ anh keo đầu tôi tựa vào vai anh, hay chỉ là những lúc rúc vào lòng anh ngủ, chỉ là vô tình 2 đứa nằm 2 góc giường thì anh lại kéo tôi lại và mơ màng nói “em nằm không đúng chỗ nè”, rồi những lúc xếp quần áo anh để anh về nhà anh chỉ ngồi nhìn tôi.khi 2 đứa đi ăn tôi luôn là người gọi món, hay chỉ là 2 đứa cùng nằm xem một bộ phim khoa học viễn tưởng nào đó…
Anh ôm tôi vào lòng và nói:” bố mẹ có cho em lấy một người thất bại như anh không?’. Tôi gật đầu ” có anh ạ.”
Rồi một ngày anh nói anh đang làm thủ tục đi nước ngoài em ạ, tôi giật mình, anh vẫn thế vẫn tự lập và không ai lay chuyển được, anh đi làm kiếm tiền tầm 2, 3 năm anh về rồi mở lại công ty em ạ, em ở nhà gắng giữ sức khỏe. gắng học cho xong. đợi anh về, thế là như dự định của anh anh lên máy bay, đi đến một nơi xa xôi và tôi không thể liên lạc được với anh bằng mọi cách, bằng yahoo, hay thư điên tử…. từ ngày anh đi đến giờ đã được gần một tháng nhưng vẫn không liên lạc được.
Đôi khi tôi tự hỏi mình anh có yêu tôi không? Có cần tôi không? Khi mà tôi không đặc biệt như những người vây quanh anh, không trưng diện, không nói nhiều, không phấn son, không lòe loẹt? Và nếu anh yêu tôi thì anh yêu tôi vì điều gì? Hay chỉ là tôi làm anh bớt đi mệt mỏi, anh mới tìm đến tôi. (351)
About Us | Join me on Google+